Just… for fun, phải nói là hơi bị láo =.=”
Chuyện về áo mưa hoa văn xoắn ốc và áo mưa dạ quang
Quế Tiểu Điều Lang
Không biết từ khi nào, trên ngăn tủ đầu giường đã thêm hai hộp “áo mưa”. Một hộp áo mưa hình xoắn ốc, một hộp áo mưa dạ quang.
Áo mưa hình xoắn ốc đã sớm ngứa mắt áo mưa dạ quang được để cùng một chỗ với nó. Chỉ được mỗi cái phát sáng lên thôi, ngay cả phát nhiệt cũng chả biết! Làm sao mà được như mình, thân hình ưu mỹ nè, đường cong khêu gợi nè, còn có những hoa văn xinh đẹp hình xoắn ốc bao phủ khắp toàn thân nữa nè, mọi thứ đều chứng tỏ thân phận tôn quý kinh điển của mình giữa muôn trùng “áo mưa”. Cái tên dạ quang mới sản xuất kia thì trơn trùi trụi, chả có cái gì hết, hữu dụng cái chi đâu? Thân là “áo mưa”, không phải là cần gây kích thích mạnh mẽ đó sao? Trơn nhẵn nhụi thì kích thích khỉ gió gì!!! Phát quang thì được cái khỉ gì cơ chứ? Huỳnh quang thì ngon lắm chắc???
Xoắn ốc: Nè! Cái thằng bên kia! Mi chặn ta coi liveshow đông cung mất tiêu rồi!
Dạ quang: …
Xoắn ốc: Này! Ta nói mi không nghe thấy hả?
Dạ quang: …
Xoắn ốc: Cái thằng này sao mà thiếu lễ phép thế kia chứ? Gọi mi mà cứ lờ tịt đi! Quả nhiên là tiện dân!
Dạ quang: …
Xoắn ốc: Thôi, ta đây không thèm nổi giận với tiện dân. Ta xem đông cung live đây ~ ui ui ui ~ lần này kịch liệt thiệt ta ơi! Có điều sao lại không mang áo mưa nhỉ? Bọn họ không biết như vậy rất nguy hiểm sao? Aiz, mi nói coi chừng nào họ mới xài tới ta? Ta vậy chứ hết sức là hữu dụng nha! Mi xem hoa văn trên mình ta này, thời khắc mấu chốt rất là hữu dụng nha ~~~
Dạ quang: …
Xoắn ốc: Hừ! Nói với mi mi cũng không hiểu được đâu! Mi thấy mình trơn trụi quá tự ti chứ gì?
Dạ quang: …
===========================================================
“Cưng ơi ~ Em coi anh mới mua hai loại áo mưa này nè! Cái này là dạ quang, còn đây là xoắn ốc, đáng nhẽ anh tính tìm cái loại dạ quang xoắn ốc kìa, nhưng mà tìm hoài không thấy chỉ có thể bấm bụng mua tạm hai cái này về!”
“Mua hai loại này thì được ích gì? lại chẳng thể xài chung!”
“Ai nói không thể xài chung? Em xem anh đây này, trước mang cái dạ quang, rồi mang tới cái xoắn ốc, tắt đèn, he he ~~~ sáng rồi!! Cưng ơi ~~~ chúng mình tới luôn đi ~~~”
“A ~~ anh cố ý phải không!! Ai ui! Cây gậy sáng quá chừng!”
“Cục cưng đừng nói chuyện ~~~ lo mà cảm thụ chút đi ~~”
“Ôi! A! Cái anh này!”
===========================================================
Xoắn ốc: Tại sao lại thế TAT!!! Mi ở bên trong ta!! Mi mau cút ra đi!!!
Dạ quang: … Bó tay, cậu bọc tôi chặt quá chừng.
Xoắn ốc: TAT Hại đời bố rồi!!! Đau quá!!! Mi ra mau coi!!!!!!
Dạ quang: … Ráng ráng đi, nhanh thôi mà.
Xoắn ốc: Không!!!!!
.
.
.
Rất lờ pó chíu đy  ̄ ▽  ̄lll
Tớ coi xong có cảm giác bị lừa tềnh quó chừng, thế là =)))
Pingback: Giới thiệu Đam Mỹ | Soul of the wind
Cô biết nhiều người mong cô thế nào hơmmm? :adore:
Choáng quá =))) nàng kiếm đâu ra loại văn thú như thế này vậy =))
tks đã edit, tớ thích truyện ngắn nhà nàng lắm XD
vô tình nhặt đc bí kíp =))
Háháháháhá…………………..hại não v~~~~~
hại não thường hè
Cô còn bị ăn đậu hủ dài dài =))
ô ô dạo này bận rộn YY Toán Văn với nhau chả có thời gian mấy :((((
đã bảo bọn nó Văn nhìn thế thôi chắc chắn là seme mà chả đứa nào tin mình =((
cậu thật là…
năm nay thi đại học nhỉ? cậu tính vào ngành nào?
Xã hôi nhân văn mà =)) chọn đường rộng mà lao cho nó an toàn =,=
@w@
@w@
Mấy ngày rồi chưa gặp *ôm ôm sờ sờ*
ghia thiệt, mí rùi bóp cổ, bữa nay sờ nắn, tôi hết bị bạo lực tới bị ăn đậu hủ =))
@w@
TTwTT Aki có biết tung tích của Đằng Tử ko :v
Tôi cũng đang tìm đây. Mấy hôm trước vẫn còn thấy xuất hiện =___=
nó đây có gì hun các đồng chí?
Ngày xưa tôi cũng thế, nhưng từ ngày in-tẹc-nét về bản thì được phổ cập nhiều lắm =))
Hợ! Khéo phải gọi chị quá :3
Ợ, cô cứ cô cô tôi tôi cho dòi, tôi với em họ tôi cũng thế thôi, mà cô với nó chắc cỡ cỡ nhau í
Tui vưỡn còn cấp 3, bằng không? :))
bằng nó đế 🙂
Truyện rất có sức khơi gợi óc tưởng tượng của thiếu nhi nha =))
Tớ thật sợ óc tưởng tượng của hủ nữ a >.<"
Tôi nà tôi không thể tưởng tượng được 2 cái áo mưa thì nó H dư lào, hay là anh công xài cả 2 cái nên dẫn đến đoạn đối thoại cuối? .___.
Đó đó, tròng cái dạ quang vô trước, rồi tới cái xoắn ốc, như vầy mí vừa phát sáng vừa kích thích đc chớ, chớ mà tròng cái xoắn ốc vô trc cũng như ko. hị hị, trơn trụi cũng lờ 1 lợi thế =)))
Nếu thế thì phân tích và liên tưởng “sâu xa” hơn nữa thì đây là 4P đó cô =)))))
ak ak tôi… nể cô quá đyyyy  ̄ ▽  ̄||
Ngày xưa tôi cũng “chong xáng” lắm nhưng giờ đỡ nhiều rồi =))
Khợ khợ khợ cô đừng lo, hùi tôi 19 tôi còn chả biết áo mưa dùng quái j =))
Qua khung?khiep tri’tuong?tuong.ko phai?cua?ng`thuong` = )))
Co ma, hay!
tớ cười ra nước mắt lun í =))
Huhu, ngay từ đâu mình đã biết iem xoắn ốc có tố chất thụ mà =)))) quá lừa tình lắm mình quá xoắn xuýt =))))
công nhận, thường đứa nào ỏm tỏi đều làm thụ hết, đến lúc xxoo kêu cho nó tềnh, còn các anh công lẳng lặng hành động =))
Pingback: Đoản Văn | Động Màn Tơ
=))
Há mỏ không thốt nên lời ::O
hờ hờ
đọc xong mà không biết là nên cười hay méo mặt luôn 囧
thế mới ngầu =))
cô…cô định làm j độc giả mà dạo này toàn post đoản văn hại não thế này, cô định cho mọi người sụp hố cùng mới hả dạ hả,
ai bẩu các cô ham hố dzào sụp hố đâu, tôi là tôi có cảnh báo rõ ràng Just… for fun gòi chứ bộ *trớp trớp mắt nhong nhanh*
Hmm…hmhmm… Tôi là tôi vẫn chưa hiểu hai cái áo mưa nó đang làm gì *chăm chú suy nghĩ*
Gúm cái cô này, còn ở đó ngây thơ… Cuội nữa
Lừa tềnh quó chủ nhà ư =))
Ai mà chẳng bị lừa tềnh =))